10.6.09

Kẻ chỉ điểm giấu mặt


Trong thời gian qua, báo chí phương tây khá ồn ào về chuyện CIA công khai thừa nhận việc sử dụng những thiết bị vô tuyến mini để dẫn đường cho các vụ tấn công bằng UAV vào các mục tiêu Taliban và Al Qeada ở Afghanistan và Pakistan. Về mặt công nghệ, đây không phải là điều gì mới mẻ, nhưng hiếm khi giới tình báo quân sự thừa nhận việc mình sử dụng chúng.

Trong những năm qua, giới quân sự đã chi khá nhiều tiền của cho các thiết bị theo dõi, định vị và chỉ điểm, hay TTL. Công nghệ cụ thể thì vẫn là bí mật, nhưng về cơ bản, chúng thường dựa vào cơ chế phản xạ laser, thiết bị RFID công suất lớn…và có kích thước rất nhỏ, có thể được giấu trong sợi hay giấy.

Một số thực chất tồn tại trong các ứng dụng dân sự, ví dụ như những chip GPS tích hợp trong một số loại điện thoại. Tuy vậy, những thiết bị ứng dụng trong quân sự có kích thước nhỏ hơn rất nhiều.

RFID, công nghệ nhận dạng bằng sóng vô tuyến, là một thiết bị được ứng dụng rất rộng rãi trong ngành kinh doanh bán lẻ, quản lý kho hàng, thay thế cho mã vạch. RFID được dán vào một mặt hàng nào đó, và bên trong chứa thông tin liên quan đến mặt hàng đó. Một đầu đọc ở gần đó có thể thu nhận tín hiệu vô tuyến từ RFID và lấy thông tin mà không nhất thiết phải dùng một máy quét laser quét trực tiếp qua mã vạch như trước kia. Các RFID của giới quân sự và tầm hoạt động xa hơn. Bình thường chúng ở trạng thái nghỉ, và được kích hoạt bằng một xung radar nhất định và bắt đầu phát tín hiệu. Những RFID trong siêu thị có tầm phát sóng vài mét, còn của quân sự có thể 20km. Những thiết bị này có kích thước bằng cỡ một thẻ tín dụng, và có thể cung cấp thông tin về vị trí có độ sai lệch 1m. Những thiết bị này giúp cho máy bay định vị chính xác mục tiêu cần tấn công.

Một công nghệ khác sử dụng những thiết bị phản xạ laser bằng silion cực nhỏ. Khi một tia laser chiếu vào, thiết bị sẽ được kích hoạt và bắt đầu phát tín hiệu để truyền thông tin. Thông tin đó có thể chỉ đơn giản là vị trí của thiết bị, hoặc là quãng đường nó đã di chuyển kể từ lần phát tín hiệu gần đây nhất, hoặc là dữ liệu âm thanh, hình ảnh nó thu thập được.

Một công nghệ khác cho phép 'dệt' những sợi nhôm vào giấy, vải hay một số vật liệu khác. Những sợi nhôm này chỉ dài 65.mm và đường kính 1.5mm. Những sợi này được đan sao cho khi được radar chiếu vào sẽ tạo ra những tín hiệu phản xạ khác nhau và có thể phân biệt được. Một mảnh giấy để cuộn thuốc lá có thể là vật dùng để dẫn đường cho tên lửa từ cách xa nhiều km.

Một số công nghệ khác đã được đề cập đến nhưng không ai biết rõ đã từng được sử dụng chưa vì chúng nghe có vẻ hơi viễn tưởng, như việc xác định dấu vân tay từ xa, hay khuyếch đại mùi để xác định từng cá nhân cụ thề từ xa.

No comments: