25.12.09

Kopitnari


Bức không ảnh chụp sân bay Kopitnari của Gruzia sau khi hứng chịu không kích trong cuộc chiến giữa nước này và Nga vào năm ngoái. Đường băng trong ảnh khi đó đã được sửa chữa, nhưng ta vẫn có thể thấy rõ 3 vệt bom kéo dài. Sân bay bị không kích 2 lần, vào lúc 10h và 12h40 ngày 9/8/2008. Đây là căn cứ của các máy bay Su-25 của không quân Gruzia.


Bức ảnh cũng cho thấy hạn chế của không quân Nga, khi họ vẫn phải dựa vào cách ném bom rải thảm truyền thống thay vì sử dụng các loại vũ khí chính xác. Chỉ trong bức ảnh ta có thể đếm được vài chục hố bom khác nhau, nhưng chỉ có vài quả bom rơi trúng mục tiêu.

24.12.09

Sinh nhật lần thứ 50

Ngày 17 tháng 12 vừa qua đánh dấu 50 năm ngày ra đời của Lực lượng tên lửa chiến lược Nga/LX

Những chiến hạm vượt thời gian

Chiếc tàu hải quân lâu đời nhất thế giới vẫn còn hoạt động cho đến ngày nay là chiếc VMS Kommuna của hải quân Nga, trong vai trò là tàu dịch vụ, hỗ trợ cho hoạt động của các tàu ngầm loại nhỏ. Con tàu 2 thân nặng 2500 tấn này được đóng tại Hà lan và chính thức tham gia biên chế trong hải quân của Sa hoàng từ 1915, nghĩa là nó đã trải quan gần 1 thế kỷ thăng trầm của nước Nga, với 3 chế độ chính trị khác nhau.


Trên danh nghĩa thì chiếc tàu cổ nhất vẫn còn trong biên chế hải quân là chiếc USS Constitution của hải quân Mỹ. Nó là 1 chiếc tàu buồm và đã thuộc hải quân Mỹ từ 1797 cho tới nay. Hiện nay nó vẫn được coi là 1 chiến hạm chính thức thuộc biên chế, với 1 thủy thủ đoàn cũng thuộc lực lượng thường trực của hải quân Mỹ. Sở dĩ con tàu hơn 200 tuổi này được giữ lại là do danh tiếng của nó trong lịch sử, đặc biệt là trong Chiến tranh 1812 với hải quân Anh. Khi đó nó đã chiếm được rất nhiều tàu hàng của Anh và đã đánh bại 5 chiến hạm khác nhau của hải quân Hoàng gia Anh. Nổi tiếng nhất là trận chiến với chiến hạm HMS Guerriere. Khi đó những phát đạn đại bác từ tàu Anh bắn vào thân tàu Constitution đều bị nảy ra. Một thủy thủ khi đó đã thốt lên rằng thân tàu của nó giống như được làm bằng thép vậy.

 
Hải quân Anh cũng có 1 chiếc tàu buồm vẫn còn trong biên chế, đó là chiếc HMS Victory. Đây là chiếc kỳ hạm mà đô đốc Horatio Nelson đã dùng trong trận chiến Trafalgar năm 1805. Đây là trận hải chiến quan trọng nhất trong lịch sử thế giới cận đại, và là 1 trong những trận quan trọng nhất trong lịch sử loài người. Trong trận chiến đó, hạm đội của Nelson dù có số lượng ít hơn đã đánh bại hoàn toàn hạm đội của Napoleon, tiếp tục khẳng định sự thống trị tuyệt đối của hải quân Anh trước hải quân của Hoàng đế Pháp, do đó bảo vệ được nước Anh trước tham vọng của thiên tài quân sự này. Đô đốc Nelson hy sinh trong quá trình diễn ra trận chiến và được tàu Victory chở về Anh, nơi ông được tôn vinh là người anh hùng vĩ đại nhất của Anh cho tới ngày nay. Bản thân chiếc Victory đã nằm trong biên chế từ 1778, nghĩa là còn lâu đời hơn chiếc USS Constitution, tuy nhiên nó mất danh hiệu chiếc tàu chiến cổ nhất trong biên chế chính thức vì nó chủ yếu được giữ trên cạn, trong khi chiếc Constitution vẫn còn có thể di chuyển được. Tuy vậy nếu tính đến yếu tố vẫn còn được sử dụng cho nhiệm vụ thật sự thì chiếc VMS Kommuna là chiếc lâu đời nhất.


Phi đội F-22


USS Independence





 Hay còn được gọi là LCS 2, sẽ chính thức được đưa vào biên chế chính thức tháng 1 tới. Đây là một trong 2 mẫu thiết kế đang cạnh tranh cho một hợp đồng đóng 55 chiếc chiến hạm vùng duyên hải (LCS) của hải quân Mỹ. Mẫu đầu tiên, LCS 1, đã được đưa vào biên chế vài tháng trước với tên gọi USS Freedom.


Trong khi chiếc Freedom (3000 tấn) có thiết kế thông thường thì Independence (2800 tấn) sử dụng thiết kế 3 thân, tương tự như chiếc Stiletto. Thiết kế này có ưu thế là tạo ra diện tích sử dụng rất, và giúp tàu ổn định trong điều kiện biển động.  Trong khi đó Freedom có đáy phẳng để có thể hoạt động tại những vùng nước nông do đó không có được sự ổn định như những con tàu cùng kích thước.

LCS là một dự án ra đời nhằm đáp ứng những thay đổi về yêu cầu tác chiến của hải quân Mỹ. Trong thời kỳ chiến tranh lạnh, trọng tâm của họ tập trung chủ yếu vào tác chiến viễn dương, sử dụng những chiến hạm cỡ lớn, với giá trị cả tỷ dollar. Hiện nay, hải quân Mỹ ngày càng được yêu cầu tác chiến tại những vùng duyên hải, gần bờ, không thích hợp cho những chiến hạm loại lớn. LCS được yêu cầu có tốc độ lớn, trên 80km/h (gần 50 hải lý/h), tầm hoạt động 6,300km, thời gian hoạt động khoảng 21 ngày. Mớn nước ở tải trọng tối đa khoảng dưới 3m.

Trang bị tiêu chuẩn của LCS 2 gồm 1 pháo 57mm, 4 súng máy 12.7mm, và 1 giàn phóng tên lửa phòng thủ tầm gần SeaRam. Đây là một hệ thống phòng thủ chống lại máy bay và tên lửa diệt hạm, thay thế cho hệ thống cũ Phalanx, vốn sử dụng súng máy đa nòng 20mm. Nó có tầm xa hơn, 7.5km so với 2km.


Việc đưa LCS vào sử dụng dự kiến sẽ đặt ra một số thách thức mới về vấn đề vận hành. Những tàu chiến cỡ nhỏ tương đương với LCS được sử dụng bởi các hải quân khác chủ yếu là để phòng thủ, bảo vệ vùng biển nội địa, gần bờ. Còn LCS phải theo truyền thống của hải quân Mỹ từ trước đến giờ là tác chiến ở các vùng biển hải ngoại, xa căn cứ. Cộng với thời gian hoạt động ngắn ( do kích thước nhỏ), nó sẽ phải được tiếp tế trên biển rất thường xuyên, một công việc nhiều nguy hiểm và khó khăn.

Khi thực hiện việc tiếp tế trên biển, tàu tiếp tế sẽ chạy song song với tàu nhận tiếp tế, và bắn dây cáp qua. Sau khi dây cáp đã được nối giữa 2 tàu, ống dẫn nhiên liệu sẽ được kéo qua và nối vào tàu nhận tiếp tế. Ngoài ra các kiện hàng hóa khác cũng sẽ được kéo qua. Hải quân Mỹ có truyền thống tác chiến viễn dương từ hơn một thế kỷ, và từ sau Thế chiến thứ 2 đến nay, đã duy trì hoạt động thường xuyên tại mọi vùng biển lớn quanh thế giới. Do đó, việc tiếp tế trên biển được họ thực hiện rất thường xuyên và rất thành thạo về việc này. Tuy nhiên không vì thế mà những nguy hiểm mất đi.

 

Khi 2 tàu chạy song song với khoảng cách gần, chúng rất dễ bị 'hút' vào nhau và gây ra va chạm. Đó là do khi 2 tàu di chuyển ở khoảng cách gần, luồng nước giữa 2 tàu sẽ có tốc độ chảy lớn hơn phần nước xung quanh. Theo định luật về động lực thì tốc độ chảy của chất lỏng càng cao thì áp suất của chúng sẽ giảm xuống. Vì vậy áp suất của nước ở giữa 2 con tàu sẽ thấp hơn. Sự mất cân bằng này khiến 2 con tàu bị đẩy về phía nhau.

Do đó, khi thực hiện việc tiếp tế trên biển, 2 tàu phải tuân theo những yêu cầu rất khắt khe. Khoảng cách duy trì trong khoảng 30-60m, tốc độ khoảng 25km/h. Đặc biệt cả 2 phải duy trì được tốc độ tương đương với nhau. Thậm chí cả 2 phải đồng bộ hóa vòng quay của các chân vịt để có thể duy trì được tốc độ ngang nhau. Vấn đề với LCS là nó không có chân vịt. Để đạt được tốc độ cao, LCS sử dụng các động cơ thủy phản lực. Nước được hút vào và bơm ra phía sau với tốc độ cao, đẩy tàu về phía trước. Bù lại, LCS có thể kiểm soát tốc độ của mình tốt hơn các tàu truyền thống, do đó việc duy trì vị trí tương đối với tàu tiếp liệu cũng không quá khó khăn.

Một vấn đề nữa với tốc độ cao của LCS là nó có thể đâm vào…cá voi. Chuyện này đã từng xảy ra với các tàu chiến khác, với kết quả thường là cá voi bị chết. Nhưng với LCS do có tốc độ cao, cộng với kích thước nhỏ, va chạm loại này có thể diễn ra thường xuyên hơn và thiệt hại gây ra cho tàu có thể rất lớn.

LCS có 2 thủy thủ đoàn khác nhau. Thủy thủ đoàn cơ bản gồm 40 người, chịu trách nhiệm vận hành con tàu. Và thủy thủ đoàn tác chiến 35 người, chịu trách nhiệm điều khiển module nhiệm vụ. LCS được thiết kế theo nguyên tắc module. Khoảng 40% không gian trên tàu là trống. Tùy vào nhiệm vụ được giao (phòng không, chống tàu ngầm, hỗ trợ lực lượng đặc biệt, tác chiến trên biển…) mà các khoang chứa các thiết bị tương ứng sẽ được gắn vào trong tàu, đi kèm là thủy thủ đoàn tác chiến chuyên biệt. Bản thân thủy thủ đoàn cơ bản được chia ra làm 2 đội Xanh và Vàng thay phiên nhau vận hành tàu. Do đó LCS có thể duy trì hoạt động xa căn cứ trong 1 thời gian dài.

21.12.09

Hải quân Nga đối mặt với tương lai u ám

Đô đốc Vyacheslav Popov, cựu tư lệnh hạm đội Phương bắc trong một bài viết của mình đã cảnh báo rằng đến năm 2015, nếu tình hình hiện thời của ngành đóng tàu Nga không cải thiện, thì khả năng chiến đấu của hải quân Nga sẽ suy giảm nghiêm trọng do việc một loạt chiến hạm chủ lực phải đến hạn thải hồi.

Theo đô đốc Popov, nguyên nhân là do hải quân không được cấp ngân sách để đóng mới các tàu chiến viễn dương, có khả năng tác chiến xa, cũng như duy trì hạm đội hiện có. Phần lớn số tàu chiến của hải quân Nga hiện nay đã được đóng từ những năm 70, 80 của thế kỷ trước, và đã đến gần giới hạn tuổi thọ.

Hiện Hải quân Nga có khoảng 30 chiến hạm viễn dương, có khả năng tác chiến xa. Nhưng tất cả sẽ phải được thay thế trong vòng 10-15 năm tới, nếu không hải quân Nga sẽ bị giảm cấp xuống thành 1 lực lượng hải quân duyên hải như của 1 nước thuộc thế giới thứ 3, chỉ đủ sức bảo vệ vùng biển gần bờ của nó.

Tuy nhiên, trong vòng 10 năm vừa qua, hải quân Nga không nhận thêm được bất kì một tàu viễn dương mới nào, chỉ có 1 tàu hạng nhẹ loại 2000 tấn. Thậm chí trong chiến lược hiện đại hóa quân đội cho đến 2015, cũng không có kế hoạch nhằm đóng mới tàu chiến cỡ lớn.


Với tốc độ đóng mới hiện tại, dự tính đến 2025, Nga chỉ có 15-20 khinh hạm và 8 khu trục hạng nhẹ, thậm chí không đủ để bảo vệ toàn bộ đường bờ biển rất dài của Nga.

Đại phẫu không quân Nga

Không quân Nga, cũng giống như toàn bộ lực lượng vũ trang nói chung, đang trải qua một đợt tái cấu trúc lớn. Số lượng các đơn vị giảm từ 340 xuống còn 180. Số lượng phi công giảm từ 12,000 còn 7,000. Số sĩ quan giảm từ 65,000 còn 38,000. Khoảng một nửa số máy bay hiện tại sẽ được cho về hưu hoặc bán. Và 70% số còn lại sẽ được thay thế hoặc nâng cấp dần trong hơn 10 năm tới. Sẽ có tất cả 33 căn cứ không quân và 13 lữ đoàn phòng không. Các đơn vị máy bay đánh chặn và tên lửa sẽ được nằm dưới quyền chỉ huy của 4 bộ tư lệnh vùng đặt tại St.Petersburg, Novosibirsk, Khabarovsk, và Rostov trên sông Đông.

Lá chắn vô hình

Một trong những nguyên nhân thành công của Chiến dịch Phản kích bình định Iraq là việc sử dụng rộng rãi các thiết bị gây nhiễu nhằm vô hiệu hóa việc kích nổ bom tự tạo (IED) từ xa. IED là nguyên nhân gây thương vong lớn nhất cho lính Mỹ tại Iraq. Nó thường được kích nổ từ xa, vì đó là cách an toàn nhất. Thiết bị được sử dụng có thể là điện thoại di động, hay thậm chí là công tắc mở cửa cuốn từ xa. Do đó BQP Mỹ đã đầu tư nhiều công sức cho việc phát triển các thiết bị gây nhiễu này.

Thiết bị đầu tiên là Warlock, gắn trên xe cơ giới. Một khi được kích hoạt, nó sẽ tạo thành một vùng an toàn xung quanh phương tiện. Tín hiệu kích nổ bị vô hiệu hóa. Thường khi đó quả bom sẽ phát nổ phía sau chiếc xe, vì người điều khiển liên tục gửi tín hiệu vì nghĩ rằng thiết bị gặp trục trặc.

Hiện nay các thiết bị này đã được phát triển đến thế hệ thứ 3, có tên JCREW. Nó giờ đây đủ nhỏ gọn để người lính bộ binh có thể đeo theo người. Do đó rất hữu dụng tại Afghanistan, nơi mà phải dựa nhiều vào những cuộc tuần tra bộ hơn Iraq. JCREW cho phép việc thêm các tần số vào dễ dàng hơn, nó giảm thiểu việc xung đột với các thiết bị điện tử khác, cùng nhiều cải tiến khác được giữ bí mật.

Ngoài các thiết bị gây nhiễu gắn trên xe hay lính bộ binh, hải quân và không quân cũng có 1 số máy bay tác chiến điện tử có khả năng tương tự, với tác dụng trên một khu vực rộng lớn.


Một nhược điểm của các thiết bị này là nó cũng đồng thời làm tê liệt mạng điện thoại di động dân sự. Ngoài ra, nó cũng có thể xung đột với các thiết bị điện tử quân sự khác.

20.12.09

Tiếp xăng cho hoàng gia


4 máy bay F-16 thuộc Không lực Hoàng gia Đan Mạch được 1 chiếc KC-135 tiếp liệu trên không

V-22 trên boong


Máy bay chong chóng xoay V-22 Osprey trên boong tàu hỗ trợ đổ bộ Nassau. Có thể thấy rõ 2 chiếc bên phải đã được xếp gọn lại để tiết kiệm không gian trên boong. Những chiếc V-22 này thuộc biên chế Phi đoàn không vận 162, Thủy quân lục chiến Mỹ.

18.12.09

Việt Nam có thể trở thành một khách hàng chính của Nga?

Hợp đồng mua 6 tàu ngầm Kilo 'cải tiến' ( mẫu thuộc Dự án 636) trị giá 1.8 tỷ dollar đã chính thức được ký kết. Mỗi năm sẽ giao 1 chiếc. Giá trị hợp đồng bao gồm chi phí đào tạo, chuyển giao, xây dựng cơ sở trên bờ…Ngoài ra, có thông tin rằng trong tương lai, Việt Nam có thể mua thêm tàu ngầm loại Amur, là phiên bản xuất khẩu của lớp Lada (dự án 677), với lớp phủ chống sonar mới, tăng tầm hoạt động và được trang bị các loại vũ khí mới. Ngoài ra, 2 bên cũng được cho là sắp ký một hợp đồng trị giá ít nhất 600 triệu dollar chuyển 12 chiếc Su-30MK2 cho Việt Nam, thêm vào hợp đồng 8 chiếc trước đó mà dự kiến sẽ được giao vào năm sau, chia làm 2 đợt. Việt Nam đã thanh toán trước 1 phần giá trị hợp đồng. Ngoài ra Việt Nam cũng có thể mua một số trực thăng Mi-17.

Hôm 14/12 vừa qua, tại Tatarstan, chiếc khinh hạm Gepard 3.9 mà Nga đóng cho Việt Nam đã được hạ thủy. Đây là chiếc đầu tiên trong hợp đồng 2 chiếc. Nó sẽ trải qua các cuộc chạy thử trước khi về Việt Nam vào mùa thu năm sau. Giá trị hợp đồng không được công bố chính thức nhưng có lẽ vào khoảng 200 triệu dollar/chiếc. Tàu có lượng choán nước 2100 tấn, dài 102m, gồm 10 khoang riêng biệt. Thủy thủ đoàn 100 người. Tốc độ tối đa 27-28 hải lý/h, tốc độ hành trình 20 hải lý/h. Tầm hoạt động 5000 dặm. Thời gian trên biển 20 ngày. Tàu được trang bị tên lửa diệt hạm Uran-E, pháo 76.2mm AK-176M, hệ thống pháo phòng không Palma. 2 súng 30mm AK-630M, giàn phóng tên lửa chống tàu ngầm RBU-6000, 2 ống phóng ngư lôi cỡ 533mm. Nó có thể chở theo 1 trực thăng Ka-28 hoặc Ka-31.




Những hợp đồng gần đây và trong tương lai có thể đưa Việt Nam trở thành 1 khách hành quan trọng của ngành CNQP Nga, nhất là trong bối cảnh giá trị hợp đồng từ 2 khách hàng lớn nhất là TQ và Ấn độ có thể giảm xuống.

15.12.09

Bơi trong bọt


Vừa qua, hệ thống dập lửa tự động của một nhà chứa máy bay thuộc Không lực lục quân Anh gặp sự cố khiến cho 6 chiếc trực thăng Apache bị bao phủ hoàn toàn trong bọt chữa lửa. Mất một ngày để lau rửa và kiểm tra toàn bộ số may bay này trước khi chúng được phép bay trở lại.

Vụ này khiến người ta nhớ lại một sự kiện tương tự cách đây 4 năm tại một căn cứ không quân Mỹ. Ngày 23/8/2005, hệ thống dập lửa trong 1 nhà chứa máy bay B-1B được thử nghiệm sau khi vừa lặp đặt xong. Theo yêu cầu thì trong 1 phút nó phải tạo ra được 1 lớp bọt dày 1m. Nhưng hệ thống hoạt động 'hơn' cả mong đợi khi chạy suốt 4 phút và bao phủ tòa nhà trong bọt. Dù sao thì vậy vẫn tốt hơn là không tạo đủ bọt để nhanh chóng dập tắt lửa. (Xem hình). Bọt chữa lửa ra đời cách đây hơn 60 năm, loại chuyên dùng để chống lại đám cháy gây ra bởi nhiên liệu phản lực được hải quân Mỹ phát triển thành công vào những năm 1960.




14.12.09

Pháp tiến vào tương lai với Felin

Lục quân Pháp vừa đặt hàng 22,588 bộ Felin, viết tắt của "Bộ các thiết bị tích hợp và kết nối cho bộ binh". Felin là một hệ thống hoàn chỉnh trang bị cho từng bộ binh, bao gồm quân phục và các trang thiết bị đi kèm. Với đặc tính nổi bật là khả năng kết nối, phù hợp với triết lí chiến tranh kết nối hiện đại của quân đội phương tây. Pháp mất hơn 10 năm để phát triển nó, và đang bỏ ra 1,5 tỷ dollar để bắt đầu sản xuất hàng loạt và sẽ trang bị cho tất cả lính bộ binh của mình.

Tổng cộng, Felin có tới 150 thiết bị khác nhau. Trang bị tiêu chuẩn gồm 73. Trang bị đầy đủ nặng khoảng 26kg. Trọng tâm thiết kế của Felin là dùng cho bộ binh khi vận động, do đó trọng lượng được phân bố rất đều.

Felin có 5 phiên bản chính. Trong hình dưới, từ trái qua phải, hàng đứng trước: Tuần tra trong đô thị, chiến tranh hạt nhân-sinh hóa, giáp nhẹ, giáp hạng nặng, tác chiến cường độ cao.


Felin được tích hợp với 3 phương tiện cơ giới chính của bộ binh Pháp và xe thiết giáp bánh hơi VBCI, VAB và xe thiết giáp bánh xích AMX 10P.

Trong quá trình thiết kế, ưu tiên được tập trung vào các thiết bị phụ trợ cho súng, quân phục và C4I, theo đó mọi người lính đều được kết nối với nhau.

Quân phục mới của Felin có nhiều túi hơn, một đặc điểm chung của bộ binh hiện đại vì họ mang theo nhiều loại thiết bị điện tử khác nhau. Ngoài ra nó cũng có vẻ rộng và không được đẹp, gọn gàng như quân phục cũ (xem hình), nhưng đó là nhằm tăng sự thoải mái của binh lính. Bộ quân phục chống thấm, chống muỗi và chịu lửa.


Đặc biệt các tấm chống đạn được gắn chặt vào quân phục bằng khóa kéo. Do đó, nó vẫn cố định khi binh lính di chuyển. Đối với áo giáp truyền thống mặc bên ngoài quân phục thường, khi chạy nhảy, nó sẽ xóc lên xuống và va vào cằm hay gáy của người mặc. Ban đầu, các nhà thiết kế định sử dụng 1 phiên bản được uốn cong cho nữ quân nhân, nhưng họ nhận thấy các đường uốn cong làm giảm độ bảo vệ của áo giáp, nên quyết định cả nam nữ sẽ dùng chung.

Bộ giáp được thiết kế theo nguyên tắc module, cho phép tùy biến mức độ bảo vệ. Không chỉ bảo vệ thân mình mà còn cổ, xương chậu, đầu gối, cùi chỏ, và vai. Bộ giáp có thể hỗ trợ tới 11 thiết bị điện tử khác nhau, có thể tùy biến phù hợp với người thuận tay trái hay phải. Bộ trang bị cho đầu gồm 13 món, như mũ bảo vệ, ống nhóm chống laser, tấm che mặt chống mảnh đạn, miếng bảo vệ cằm, kính hiển thị kết nối với camera trên súng đề lính có thể ngắm bắn tại các góc chướng ngại vật mà không cần phải đưa đầu ra (xem hình), kính nhìn đêm, và tai nghe qua xương (nghĩa là âm thanh từ tai nghe truyền qua xương, do đó người lính vẫn có thể nghe âm thanh xung quanh bằng tai bình thường). Nước uống được đựng trong túi đệm sau lưng, gọn gàng hơn.


Tuy vậy có 1 sự cố hy hữu. Không hiểu vì lí do gì chính phủ Pháp đã bán đấu giá tần số sóng vô tuyến được sử dụng cho việc liên lạc giữa các Felin. Do đó, Felin chỉ có thể sử dụng tần số thiết kế của nó, 802-862 Mhz đến 2013. Sau đó nó phải đổi sang tần số cao hơn. Điều này không chỉ tăng chi phí mà còn giảm tầm hoạt động khoảng vài %. Hiện nay tầm liên lạc giữa các Felin là 1000m ở địa hình trống, 600m trong đô thị và 100m trong nhà.

ABV



Thủy quân lục chiến Mỹ vừa đặt mua 33 xe dọn mìn ABV. Thực ra nó là 1 chiếc xe tăng chủ lực M-1 được tháo bỏ phần tháp pháo. Thay vào đó là hệ thống pháo dây kích nổ. Đó là 1 sợi cáp dày, chứa đầy thuốc nổ được pháo vào bãi mìn. Khi nổ, nó sẽ kích hoạt mìn nằm gần đó. Phía trước ABV được gắn các lưỡi quét mìn. ABV có thể được điều khiển từ xa không cần người lái.




IFV mới của Hàn Quốc

Lục quân HQ vừa nhận chiếc K-21 đầu tiên của hợp đồng cung cấp khoảng 1000 chiếc. Được chế tạo trong nước, K-21 khá giống với mẫu M-2 Bradley của Mỹ. Tuy vậy trọng lượng của nó lại nhẹ hơn khá nhiều, 26 tấn so với 33 tấn. Đó là do khung gầm của K-21 được làm từ sợi thủy tinh thay vì kim loại.

K-21 có thể chở theo tổ lái 3 người và 9 lính bộ binh. Vũ khí của nó gồm 1 pháo tự động 40mm, 1 súng máy đồng trục 7.62mm, 2 tên lửa chống tăng. Tốc độ tối đa là 70km/h.

Pháo chính của K-21 có nhịp bắn tối đa 300 viên/phút. Đạn xuyên thép của nó có sức xuyên 220mm. Ngoài ra nó còn sử dụng đạn đa năng, pháo thủ có thể tùy chọn chế độ nổ như: nổ gần mục tiêu, nổ trên không, chạm nổ…

Lớp giáp của nó có thể chống lại đạn 30mm ở phía trước và 14.5mm ở 2 bên hông. Ngoài ra, nó còn được trang bị rất nhiều thiết bị điện tử cực kỳ tân tiến. Vẫn còn sớm để có thể đưa ra đánh giá chính xác nhưng nhiều người đã cho rằng K-21 nằm trong số những mẫu IFV hiện đại nhất TG hiện nay. Nó có mức giá không quá cao, khoảng 3 triệu dollar.


11.12.09

A400M đã cất cánh

Chậm 4 năm so với kế hoạch, vượt kinh phí dự kiến, và bị bao phủ bởi rất nhiều sự hoài nghi và thất vọng; A400M, mẫu máy bay vận tải cánh quạt được phát triển chung bởi các nước châu Âu, đang thực hiện chuyến bay đầu tiên của nó vào thời điểm này.

Máy bay cất cánh lúc 10h16 giờ địa phương, tại Sevilla, TBN ngày hôm nay (4h16 chiều giờ VN). Cơ trưởng là Ed Strongman, phi công thử nghiệm chính của Airbus, cơ phó là Ignacio "Nacho" Lombo, kỹ sư trưởng là Eric Isorce, cùng 1 số nhân viên khác.

Chuyến bay này được hy vọng sẽ cứu chương trình khỏi nguy cơ bị hủy. Airbus hứa rằng khách hàng sẽ bắt đầu được nhận A400M sau 3 năm nữa.


Với sức tải khoảng 35 tấn, trên mức 20 tấn của C-130 nhưng dưới mức 70 tấn của C-17, máy bay vận tải phản lực, A400M được xem là có tiềm năng cạnh tranh ở cả 2 phân khúc máy bay vận tải chiến thuật và chiến lược. Đây là 1 dự án rất quan trọng và đầy tham vọng của tổ hợp quân sự châu Âu, tuy nhiên đã gặp rất nhiều trở ngại và nhiều lần tưởng như đã bị hủy

Lần đầu tiên sau 15 năm

Nga vừa phóng thử thành công 1 tên lửa liên lục địa Topol/SS-25 hôm 10.12, từ bãi thử Kasputin Yar. Mục tiêu là là bãi thử Sary-Shagan, Kazakhstan, nơi có một số đài radar có thể theo dõi và ghi nhận các thông số của tên lửa. Lần cuối có một cuộc phóng thử từ Kasputin Yar tới Sary-Shagan là 12/2007.

Lần phóng này có ý nghĩa khá đặc biệt, vì nó là lần đầu tiên sau 15 năm, Nga không còn bị ràng buộc bởi Hiệp ước START vừa hết hạn. Theo đó, 2 nước Nga, Mỹ phải thông báo cho nhau các thông số của các vụ thử tên lửa như vậy. Thật ra trên thực tế thì nó cũng không quá quan trọng, vì cũng theo START thì mỗi nước có thể thực hiện tối đa đến 11 lần thử bí mật mỗi năm, không cần thông báo thông tin cho nhau. Tuy vậy, dù sao thì đây cũng là 1 mốc khá đáng nhớ.

Nga chính thức xác nhận về vụ thử Bulava

Một ngày sau khi phủ nhận có bất kì vụ thử tên lửa nào, BQP Nga hôm nay đã chính thức xác nhận rằng họ đã thực hiện một vụ phóng thử tên lửa Bulava từ tàu ngầm vào đúng thời điểm xuất hiện của quầng sáng xanh lạ trên bầu trời Nauy, và vụ thử đã thất bại. Mặc dù không đề cập đến sự kiện này nhưng việc xác nhận vụ phóng có thể coi như là bằng chứng xác thực nhất về mối liên hệ giữa quầng sáng xanh và Bulava đúng như KTCNQS đã dự đoán. Việc ban đầu BQP Nga phủ nhận việc thực hiện bất kì vụ phóng nào khiến cho các hãng tin lớn cả quốc tế và tại VN như CNN hay VnEXpress đều bác bỏ khả năng hiện tượng này là do hoạt động quân sự.

BQP Nga cũng đồng thời xác nhận việc đúng là vấn đề lần này nằm ở tầng tên lửa thứ 3, khi mà tên lửa đã ra khỏi tầng khi quyển, như KTCNQS đã dẫn lại sự phân tích của các chuyên gia.

Bulava là loại tên lửa hạt nhân chiến lược liên lục địa phóng từ tàu ngầm. Điều đặc biệt là nó sử dụng động cơ tên lửa nhiên liệu rắn, thay vì nhiên liệu lỏng như loại Nga đang dùng (Sineva). Theo kế hoạch thì Bulava và Topol-M, loại tên lửa liên lục địa dùng nhiên liệu rắn đầu tiên của LX/Nga, sẽ là trụ cột của sức mạnh hạt nhân Nga. Tầm bắn khoảng trên 8,000km. Tổng trọng lượng là 36.8 tấn. Nó có 3 tầng tên lửa và có thể mang theo từ 6-10 đầu đạn con tự hành, mỗi cái có sức công phá từ 100-150kt. 2 tầng đầu của tên lửa dùng để đẩy nó vào không gian, tầng thứ 3 để chỉnh hướng, trước khi các đầu đạn tự hành được thả ra và tự bay đến các mục tiêu một cách độc lập.

Việc phát triển Bulava bắt đầu từ 1998, và được giao cho Việc kỹ thuật nhiệt Moscow (MITT). Họ tuyên bố rằng có thể nhanh chóng phát triển Bulava dựa trên Topol-M. Việc sử dụng nhiên liệu rắn sẽ giúp đơn giản hóa việc triển khai tên lửa cho hải quân và giảm chi phí bảo trì.

Tuy vậy, trong 12 lần thử thì có 7 lần thất bại, trong 5 lần còn lại thì chỉ có 3 lần được xem là thành công hoàn toàn, 2 lần là thành công 1 phần. Con số này chưa tính đến những lần tên lửa nhận lệnh phóng nhưng không đáp ứng. Vấn đề lớn nhất có lẽ nằm ở khâu sản xuất, lắp ráp, kiểm soát chất lượng. Chi phí không phải là 1 vấn đề, vì Bulava là 1 chương trình ưu tiên, chiếm đến 40% ngân sách mua sắm mới của BQP.

Theo một số chuyên gia Nga thì nước này nên bắt đầu 1 chương trình tên lửa mới, bao gồm nhiều viện nghiên cứu tham gia và chọn mẫu nào tốt nhất thay vì chỉ giao cho 1 mình MITT. Họ cũng yêu cầu đích thân TT Nga giám sát quá trình phát triển, và yêu cầu trừng phạt nặng các quan chức liên quan đến dự án Bulava, thay vì chỉ là từ chức như trước kia.


10.12.09

Người ngoài trái đất tấn công Nauy, từ một hành tinh tên "Bulava"

Hôm nay, người dân trên thế giới xôn xao về đoạn clip của một quầng sáng xanh lạ trên bầu trời Nauy, khiến hàng ngàn người dân nước này gọi điện đến Viện khí tượng Nauy để thông báo.

Tuy nhiên, theo những thông tin ban đầu thì đây là một cuộc thử nghiệm không báo trước của tên lửa Bulava. Nó được phóng đi từ tàu ngầm Dmitry Donskoy rạng sáng ngày 9.12 giờ địa phương. Không có bất kì thông tin chính thức nào về kết quả, thậm chí là việc xác nhận về cuộc thử nghiệm. Tuy nhiên các nguồn tin từ Nga cho biết đây lại là một thất bại nữa, lần này là do tầng thứ 3 của tên lửa. Trên clip ta cũng có thể thấy quầng sáng chỉ tồn tại một thời gian ngắn trước khi biến mất.

Như vậy trong tổng số 12 lần phóng thử nghiệm thì Bulava đã có 7 lần thất bại. Lần này là lần thứ 3 liên tiếp.

Tàu Dmitry Donskoy đã ra khơi từ 26.10, mang theo tên lửa, tuy nhiên đã quay lại cảng 2 ngày sau đó. Theo thông báo chính thức thì lần đó chỉ nhằm kiểm tra một số bước trong quy trình phóng chứ không phải phóng thật. Tuy vậy, thực tế thì có đã có kế hoạch phóng thử vào hôm 26.10. Nhưng có ai đó nhớ ra rằng đó là ngày TT Nga đi thăm trung tâm thiết kế NPOmash. Và trung tâm thiết kế MITT, cha đẻ của Bulava, không muốn tạo điều kiện cho đối thủ của mình "thảo luận" về tình trạng của chương trình Bulava trước mặt TT. Do đó cuộc phóng được hoãn đến hôm sau, 27.10.

Nhưng lần đó, hệ thống điều khiển phóng có vấn đề, khiến cho tên lửa không nhận lệnh. Ít nhất thì tên lửa vẫn còn nguyên và ai đó có thể lập luận rằng đó là lỗi hệ thống chứ không phải lỗi do chính tên lửa.

Tuy nhiên với lần thử thất bại này thì rõ ràng khó có thể biện minh gì thêm.

(Cập nhật)

Theo lời của Jonathan McDowell, một nhà vật lý thiên thể tại Trung tâm thiên văn Havard-Smithsonia thì vòng xoắn ốc trên clip cho thấy đây chắc chắn là 1 vụ phóng tên lửa không thành. Theo ông, hình dạng xoắn ốc hoàn hảo trong clip cho thấy tên lửa khi đó đã ở ngoài bầu khí quyển. Nếu ở độ cao thấp hơn, sức cản không khí sẽ khiến tên lửa nhanh chóng lao xuống và vệt khói phía sau sẽ bị gió tạt đi theo nhiều hướng. Do đó, rất có thể 2 tầng tên lửa đầu đã hoạt động tốt, cho đến khi ra ngoài không gian và tầng tên lửa thứ 3 khởi động. Nguyên nhân nhiều khả năng là ở ống xả phản lực, khiến cho luồng phản lực bị đẩy ra bên cạnh thay vì thẳng về phía sau và khiến tên lửa xoay tròn.

7.12.09

Tổng quan về các vị trí có vũ khí hạt nhân hiện nay

Theo những ước tính tương đối thì vào thời điểm này, thế giới có khoảng 23.300 vũ khí hạt nhân, đặt tại 111 địa điểm tại 14 quốc gia trên thế giới. (Xem hình).

Gần phân nửa trong số đó đang ở trong tình trạng sẵn sàng, nghĩa là được triển khai cùng với các phương tiện dùng để phóng chúng đi (tên lửa, máy bay…) và có thể được đem ra sử dụng trong 1 thời gian ngắn.

Nga hiện có khoảng 48 vị trí chứa vũ khí hạt nhân thường xuyên, hơn 1 nửa là trong tình trạng sẵn sàng và khoảng 19 kho chứa. Trong số các kho chứa, một nửa là kho chứa cấp quốc gia. Ngoài ra, còn có nhiều vị trí tạm thời, dùng để chứa vũ khí hạt nhân trên đường vận chuyển của chúng.

Con số này đã giảm nhiều từ 90 vị trí cách đây 10 năm và hơn 500 vào thời chiến tranh lạnh. Nhiều vị trí hiện nay của Nga ở khá gần nhau và gần các khu dân cư. Một ví dụ là tại thành phố Saratov, bao quanh là sư đoàn tên lửa liên lục địa Tarishchevo với tổng cộng gần 300 đầu đạn hạt nhân, căn cứ không quân Engels với khoảng 35 máy bay ném bom chiến lược, và một kho chứa cấp quốc gia. Tổng cộng là hơn 1000 đầu đạn hạt nhân. (Xem hình)

Mỹ có 21 vị trí, đặt tại 13 bang và 5 quốc gia ở Châu Âu (Bỉ, Đức, Ý, Hà lan, Thổ Nhĩ Kỳ). Vào 1985 thì con số này là 164 vị trí. Trong hình dưới là bên trong một hầm chứa tại căn cứ không quân Nellis, Nevada. Bên trong là khoảng 50 bom hạt nhân B61. Và tại Nellis có khoảng 75 hầm như vậy. Nơi đây là 1 trong 4 vị trí chứa vũ khí hạt nhân chính ở Mỹ. B61 là 1 trong những loại bom hạt nhân chính của Mỹ, có sức công phá tùy chọn, từ mức 0.3 kiloton (300 tấn TNT) cho tới 170 kt (quả bom ném xuống Hiroshima có sức công phá 20 kt).

Châu Âu có số địa điểm gần tương đương Mỹ, rải rác tại 7 quốc gia. 5 trong số đó là các nước có đặt các vũ khí của Mỹ như đã kể trên. 2 quốc gia còn lại là Anh và Pháp, với kho hạt nhân riêng của mình. Pháp có 7 và Anh là 4.

TQ có khoảng từ 8-14 vị trí. Tuy nhiên, đa số là các địa điểm lưu trữ tách biệt với các phương tiện phóng. Những vị trí này được kiểm soát trực tiếp từ quân ủy trung ương.

Về số lượng, Nga ước tính có tổng cộng 13,000 đơn vị vũ khí hạt nhân. 4850 trong đó trong lực lượng thường trực, 8150 còn lại trong lực lượng dự bị, hoặc đã bị thải hồi và chuẩn bị được phá hủy. Mỹ có 9400 đơn vị, 5200 trong đó vẫn còn được triển khai, 4200 còn lại đang chờ được phá hủy.

Pháp, TQ, Anh, Israel, Ấn độ và Pakistan có tổng số vũ khí lần lượt là 300, 240, 180, 80-100, 60-80 và 70-90.

GPS vẫn chưa có đối thủ

Một năm trước, Nga tin rằng GLONASS, hệ thống vệ tinh định vị tương tự GPS, đã sẵn sàng. 3 vệ tinh mới đã được phóng lên, nâng tổng số vệ tinh trong hệ thống lên 20. Nếu theo đúng kế hoạch thì đến 2010, GLONASS sẽ chính thức hoạt động. Tuy nhiên hiện nay đang có 1 số vấn đề.

Hiện nay chỉ còn 19 vệ tinh GLONASS trên quỹ đạo, và chỉ 15 trong số đó đang hoạt động. Trong khi đó, chỉ để hệ thống phủ sóng được trong phạm vi nước Nga đã cần 18 vệ tinh, còn trên phạm vi toàn cầu là 24. Ngoài ra, một lô 6 vệ tinh chuẩn bị được phóng lên cũng bị phát hiện có những lỗi kỹ thuật nghiêm trọng.

Thật ra thì GLONASS từng đạt được mức 24 vệ tinh vào 1995. Tuy nhiên việc thiếu kinh phí trầm trọng của quân đội Nga sau 1991 đã khiến cho GLONASS không còn được cấp thêm kinh phí, trong khi đó cứ mỗi 5-7 năm thì cần phóng vệ tinh mới thay thế. Do đó đến cuối 2002 thì chỉ còn 7 vệ tinh GLONASS còn hoạt động.

Nhưng dù sao thì GLONASS vẫn còn hứ hẹn hơn nhiều so với Galileo, một dự án tương tự của châu Âu. Cho tới nay mới chỉ có 2 vệ tinh thuộc hệ thống Galileo được đưa lên quỹ đạo, nếu theo kế hoạch thì đáng lẽ con số này phải là 4, trong khi kinh phí hiện nay đã gấp 2 lần dự toán. Theo như dự kiến thì trong vòng 10 năm tới, hệ thống sẽ hoàn chỉnh với 30 vệ tinh, và sẽ có độ tin cậy cao hơn tại các vùng vĩ độ cao và trong các đô thị có mật độ xây dựng cao.

Ngoài ra còn có hệ thống Beidu của TQ, hiện vẫn đang trong giai đoạn thử nghiệm, với chỉ khoảng 4 vệ tinh đang hoạt động.


Lí do để các quốc gia tìm cách phát triển một hệ thống có thể cạnh tranh với GPS không chỉ là để độc lập trong các ứng dụng quân sự và còn vì lợi ích kinh tế. Theo ước tính giá trị kinh tế GPS đem lại mỗi năm lên tới 30 tỷ dollar. Đó là lí do mà GPS được mở cho mọi người có thể sử dụng với độ chính xác gần bằng với tín hiệu cho quân đội Mỹ. Việc các hệ thống như GLONASS, Galileo liên tục gặp chậm trễ trong việc triển khai càng khiến các nhà sản xuất thiết bị nản lòng và càng làm cho viễn cảnh những hệ thống này trong tương lai có thể cạnh tranh với GPS càng khó khăn. Đa số thiết bị có tích hợp bộ thu tín hiệu GLONASS hiện nay cũng đồng thời có thể nhận luôn tín hiệu của GPS. Đây có lẽ cũng là xu hướng trong tương lai, nếu như có nhiều hệ thống định vị vệ tinh cùng hoạt động vì chi phí sản xuất một bộ thu kép không đắt hơn bộ thu đơn nhiều trong khi việc sử dụng đồng thời 2 tín hiệu độc lập cho phép tăng độ chính xác và tin cậy.

Đánh giá lại tình trạng hợp tác quân sự giữa Nga và TQ hiện nay

Vừa qua, phó chủ tịch Quân ủy trung ương, tướng Guo Boxiong, đã có chuyến thăm quan trọng tới Nga nhằm thúc đẩy mối quan hệ quân sự giữa 2 nước. Tuy nhiên, nó chủ yếu cho thấy những vấn đề hơn là những giải pháp.

Phái đoàn TQ được TT Nga Medvedev tiếp đón, và có 1 cuộc họp kín kéo dài với bộ trưởng BQP Anatoliy Serdyukov và giám đốc Cơ quan hợp tác quân sự liên bang Mikhail Dmitriyev. Ngày 24/11, phái đoàn TQ thăm quan bãi thử nghiệm vũ khí mới Kapustin Yar. Ngày hôm sau là Cuộc họp lần thứ 14 của Ủy ban liên hợp Nga- TQ về hợp tác trong công nghệ quân sự. Theo như người phát ngôn của BQP Nga thì 2 bên đã bày tỏ sự hài lòng với tình hình hợp tác hiện nay.

Tuy nhiên, cả 2 phía cũng đồng thời không mong đợi việc ký kết của bất cứ một hợp đồng mới nào. Điều này cũng dễ hiểu. TQ đã mua hầu như mọi thứ vũ khí có thể từ Nga, và Nga cũng đã bán cho TQ mọi loại vũ khí của mình, chỉ thiếu mỗi vũ khí hạt nhân! Bản thân TQ hiện nay cũng đang tăng cường việc tự sản xuất vũ khí trang bị cho quân đội mình. Những loại vũ khí mà TQ chưa có và đang muốn mua thì lại hoặc trong quá trình nghiên cứu hoặc đang gặp vấn đề ở khâu sản xuất.

Bản hợp đồng lớn gần đây nhất giữa 2 nước được ký cách đây đã 4 năm, từ 2005 tại Sochi. Theo đó Nga sẽ cung cấp vào 2010 cho TQ 34 máy bay vận tải IL-76 và 4 máy bay tiếp liệu trên không IL-78. Tuy vậy, nhà sản xuất của những loại máy bay này, Liên hợp hàng không Chkalov Taskent, Uzbekistan, đã phá sản. Và do đó hợp đồng bị hủy. Vấn đề mua máy bay vận tải phản lực hạng nặng tiếp tục được đặt ra trong chuyến thăm lần này, nhưng phía TQ không đạt được kết quả cụ thể nào.

Tuy vậy, cũng trong thời gian trên, TT Medvedev đã có chuyến thăm Ulyanovsk. Báo giới Nga tập trung vào việc TT đến có liên quan đến 2 vụ nổ liên tục ở Kho vũ khí hải quân số 31 vừa qua. Tuy nhiên, ngay khi đến phi trường, TT Medvedev đi ngay đến nhà máy của công ty liên doanh Aviastar SP, là nơi tiếp quản việc sản xuất IL-76 từ nhà sản xuất cũ đã phá sản. Tại đó, TT đã được nghe trình bày về một dự án máy bay mới IL-476, dựa trên mẫu IL-76. Dự kiến nó sẽ được bắt đầu bay thử nghiệm vào 2011. Như vậy ít nhất thì phía TQ cũng có gì đó để hy vọng.

Một vấn đề lớn nữa là việc bản thân quân đội Nga cũng đang rất cần hiện đại hóa, thay thế số vũ khí đã quá cũ của mình. Và năng lực sản xuất của Nga có thể không đủ để đáp ứng cho cả nhu cầu trong nước và xuất khẩu. Ví dụ như trong chuyến thăm bãi thử Kapustin Yar, phái đoàn TQ rất ấn tượng với hệ thống phòng không S-400 mới. Tuy nhiên, phía Nga cũng báo trước là TQ chưa thể mua ngay được. Thứ nhất vì họ muốn trang bị trong nước trước. Thứ 2, phía Nga cũng cần giải quyết những thiếu sót của S-400 trước. Theo tướng Zelin, tư lệnh không quân Nga thì những đặc điểm kỹ thuật-chiến thuật của S-400 vẫn chưa hoàn toàn đạt được, và vẫn còn rất nhiếu việc cần làm trước khi đạt được kết quả như mong muốn.


Phái đoàn TQ còn được cho xem nhiều loại vũ khí mới khác, nhưng phía Nga chưa muốn bán chúng. Vấn đề quan tâm lớn của Nga hiện nay là việc TQ liên tục copy công nghệ của họ, không chỉ để sử dụng trong nước mà còn xuất khẩu để cạnh tranh với chính vũ khí của Nga. Trước đây không phải là Nga chưa biết đến điều này, nhưng khi đó họ quá cần tiền nên đành làm ngơ. Nhưng hiện giờ thì họ muốn có những đảm bảo rõ ràng từ phía TQ. Thật ra thì từ năm ngoái Nga và TQ đã ký một hiệp định về bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ. Tuy nhiên, từ kinh nghiệm về những lời hứa hẹn tương tự của TQ khi xin gia nhập WTO và tình hình bảo vệ bản quyền thực tế sau đó, rõ ràng không nên kỳ vọng quá nhiều.

1.12.09

Su-30MKI gặp tai nạn

Vào khoảng 5h30 chiều thứ 2 ngày 30/11, giờ địa phương, một chiếc Su-30MKI của Không quân Ấn độ gặp tai nạn và rơi ở một cách đồng tại tây-nam của tp Pokhran. Cả 2 phi công nhảy ra kịp và dường như không bị thương. Máy bay này đang thực hiện một phi vụ huấn luyện thường kì, cất cánh từ sân bay quân sự Jodhpur trước đó nửa tiếng. Không có báo có về thiệt hại cho dân thường. Đây là vụ tai nạn thứ 2 của loại máy bay hiện đại này.Vụ đầu tiên xảy ra vào ngày 30/4 năm nay. Cho tới nay, Ấn độ đã mất ít nhất 10 máy bay các loại trong các vụ tai nạn trong năm 2009 này. KTCNQS sẽ tiếp tục cập nhật thông tin về vụ tai nạn này.

"Đó là 1 tội ác"

Tư lệnh không quân Nga, tướng Alexander Zelin vừa từ chối sử dụng bất kì loại UAV nào được các nhà sản xuất trong nước chào hàng vì không hài lòng với các thông số về độ cao, tốc độ, cũng như chất lượng của các thiết bị trinh sát gắn trên đó. Ông giải thích một cách thẳng thừng: "Đưa những thiết bị như vậy vào sử dụng đơn giản là 1 tội ác". Các chỉ huy Nga đã quá hiểu rõ những hạn chế của công nghệ UAV nội địa. Họ có quá đủ kinh nghiệm từ việc sử dụng chúng ở Chesnia và các khu vực lân cận. UAV của Nga có thời gian hoạt động ngắn, chỉ vài giờ, và độ tin cậy thấp. Chúng cũng khó điều khiển và do đó không được binh lính thích sử dụng. Do đó, vài năm trước, các tướng Nga đã đề nghị 1 điều gần như không tưởng, mua UAV của phương tây.

Tất nhiên không thể mua của Mỹ. Ngay cả khi bỏ qua yếu tố chính trị hay sĩ diện thì khi đó các nhà sản xuất UAV của Mỹ cũng đang cháy hàng, sản xuất không kịp để cung cấp cho các lực lượng Mỹ ở Iraq và Afghanistan. Do đó, Nga quay qua Israel. Đầu năm nay, họ ký một hợp đồng trị giá 50 triệu dollar với Israel, gồm 3 loại UAV khác nhau, bao gồm từ loại UAV nhỏ, vừa và lớn.

Giá trị hợp đồng không lớn, nhưng chủng loại lại đa dạng. Không cần có trí thông minh quá siêu phàm cũng hiểu rằng mục đích chính của Nga trong hợp đồng này là học hỏi kinh nghiệm, công nghệ của Israel. Đổi lại, Nga tiếp tục trì hoãn việc bán các giàn tên lửa phòng không S-300 cho Iran, kẻ thù lớn nhất của Israel hiện nay. Các nhà sản xuất Nga tuyên bố một khi tiếp cận được với UAV của Israel họ có thể copy được trong vòng 1 năm. Nhưng các tướng lĩnh Nga thì chỉ đơn giản là "trăm nghe không bằng một thấy".

30.11.09

Mã nguồn đóng

Mỹ vừa khẳng định lại rằng sẽ không có bất kì nước nào, cho dù là đồng minh thân cận nhất, được cho phép tiếp cận vào mã nguồn sử dụng trên chiếc F-35. Anh và Israel từng đe dọa rằng sẽ không mua F-35 nữa nếu họ không được tiếp cận mã nguồn của nó để có thể thực hiện 1 số thay đổi tùy theo nhu cầu riêng của mình. Tuy nhiên, Mỹ dường như không quá lo lắng về điều này, vì các nước trên còn có thể tìm mua một máy bay thế hệ 5 ở đâu khác?

Lí do chính là sự lo ngại số mã nguồn này có thể bị rò rỉ ra ngoài. Bên cạnh đó, Mỹ cũng lo rằng các nước đồng minh của mình có thể sử dụng mã nguồn này để phát triển các loại công nghệ, thiết bị phụ trợ kèm theo máy bay và bán ra ngoài, cạnh tranh trực tiếp với các công ty Mỹ. Thay vào đó, Mỹ sẽ thành lập các đội dịch vụ phản ứng nhanh cho các khách hàng nước ngoài. Các đội này sẽ thực hiện các thay đổi về phần mềm theo yêu cầu nhanh và rẻ bằng với nếu chúng được chính khách hàng thực hiện. Hoặc các khách hàng cũng có thể đưa ra các phần mềm của mình trước cho Mỹ để họ tích hợp vào gói phần mềm chung.

Mã nguồn của F-35 có khoảng 8 triệu dòng, file dùng để lưu trữ số dòng lệnh này dưới dạng văn bản có kích thước 2G. F-35 là thế hệ máy bay tàng hình thứ 4 của Mỹ, có chi phí vận hành thấp hơn nhiều so với các thế hệ trước đó.

Bắc Triều Tiên - Chết vì cua

Ngày 10/11 vừa qua trên vùng biển giữa BTT và HQ đã xảy ra một cuộc đụng độ ngắn giữa các tàu tuần tiễu hải quân 2 nước.

Vào khoảng 11h27, tàu tuần tiễu BTT xâm phạm đường biên phía bắc (NLL), là đường xác định lãnh hải giữa 2 nước. Trước đó, hải quân HQ đã phát đi 3 lời cảnh báo, bắt đầu từ 11h22. Sau khi tàu BTT vượt NLL khoảng hơn 1km thì phía HQ phát tiếp 2 lời cảnh báo nữa. Theo đúng luật giao chiến thì sẽ có tất cả 5 lời cảnh báo, tiếp theo là bắn cảnh cáo, trước khi có thể thật sự giao chiến.

Do đó, đến 11h37, HQ bắt đầu bắn cảnh cáo, nhưng phía BTT phản ứng lại bằng hỏa lực bắn thật. Giao chiến chính thức nổ ra và kéo dài trong khoảng 2 phút. Việc BTT phớt lờ các lời cảnh báo và phản ứng với hỏa lực cảnh cáo như thể đó là hỏa lực giao chiến có thể là do họ đang muốn gây hấn, hoặc cũng có thể là do họ có vấn đề về kỷ luật và huấn luyện, không nắm rõ luật giao chiến, không phân biệt được bắn cảnh cáo và bắn thật.

Kết quả hoàn toàn nghiêng về phía HQ. Phía BTT bắn 50 phát đạn, trong đó 15 trúng đích. Trong khi phía HQ khai hỏa 100 lần và đa số trúng đích. Tàu BTT bốc cháy và bỏ chạy, ít nhất 3 thủy thủ thiệt mạng, một số bị thương. Phía HQ không có thương vong.

Không khó để giải thích cho kết quả trên. Phía HQ sử dụng tàu tuần tiễu loại 150 tấn, trang bị pháo tự động 40mm và 20mm, điều khiển bằng máy tính. Do đó họ có hỏa lực nhanh hơn và chính xác hơn, cho dù khi đó biễn động, với sóng cao 2m và 2 bên cách nhau hơn 3km. Còn phía BTT dùng súng 37mm và 25mm, nạp đạn thủ công và không có máy tính điều khiển hỏa lực. Và tất nhiên cũng không thể không nhắc tới yếu tố hải quân HQ được huấn luyện nhiều hơn.

Tìm cách đẩy NLL về phía nam đã luôn là một trong những mục tiêu chính của BTT trong nhiều năm qua. Một lí do chính là ngư trường đánh bắt cua khổng lồ ở đây. Mỗi năm BTT kiếm được khoảng 100 triệu dollar nhờ vào ngành này, một khoản ngoại tệ không nhỏ cho một nước như BTT. Chỉ những gia đình các sĩ quan quân đội, chủ yếu là hải quân, mới có đặc quyền khai thác số cua béo bở này. BTT cũng tin rằng ở phía nam của NLL còn có dầu mỏ, tuy nhiên không có phát hiện chính thức nào của các mỏ dầu ở đây.

Vào ngày 18/11, tại Thụy Điển, 2 nhân viên ngoại giao BTT bị bắt khi tìm cách tuồn 230,000 điếu thuốc lá từ Nga. Đây không phải là lần đầu. Từ hơn 20 năm nay, giới ngoại giao BTT nổi tiếng vì các hoạt động phi pháp của mình trên khắp thế giới. Do không có đủ kinh phí, các cơ quan ngoại giao buộc phải lựa chọn giữa đói hay làm liều. Hiện nay tình hình thiếu đói ở bên trong BTT vẫn rất căng thẳng, hàng ngàn người có lẽ sẽ không sống sót qua nổi mùa xuân sang năm.

BTT đang kín đáo yêu cầu nhiều tổ chức cứu trợ nhỏ chuyển lương thực cho mình. Lí do là vì các tổ chức cứu trợ lớn càng ngày càng thất vọng với việc lương thực viện trợ không được phân phát công bằng đến mọi dân thường mà thường bị chuyển cho quân đội hay gia đình các quan chức. Ngoài ra, bản thân BTT ngoài mặt thường tuyên bố rằng họ không cần bên ngoài viện trợ.

Trong khi đó, HQ và Mỹ cũng vừa cập nhật lại Kế hoạch tác chiến 5029. Đây là kế hoạch dùng trong trường hợp có sự sụp đổ ở phía bắc. Theo đó, Mỹ có nhiệm vụ chính trong việc đảm bảo vũ khí và công nghệ hạt nhân của BTT không bị thất thoát, còn HQ lo đối phó với dòng người tị nạn hàng triệu người sẽ tràn qua đường phân cách 2 miền, cũng như giải quyết lực lượng quân đội hơn 1 triệu người của BTT khi nó bị tan rã. Ngoài ra 5029 cũng nhằm đối phó với những thiên tai lớn ảnh hưởng đến cả 2 miền. Bản thân Trung Quốc chắc chắn cũng có kế hoạch tác chiến tương tự, nhưng đa số chi tiết được giữ bí mật.

C-RAM Centurion

C-RAM là tên gọi chung của các hệ thống phòng thủ chống hỏa lực pháo binh như rocket, pháo dã chiến, đạn cối. Đây là một loại vũ khí mới bắt đầu phổ biến trong thời gian gần đây. Clip dưới đây là của Centurion, một hệ thống C-RAM được sử dụng rộng rãi trong các cuộc chiến ở Iraq và Afghanistan vừa qua, chủ yếu để bảo vệ các căn cứ liên quân và đã tỏ ra khá thành công. Bước phát triển tiếp theo có thể là việc ứng dụng laser vào C-RAM.








"Kỷ niệm" của chiến tranh lạnh

Hôm 23/11 vừa qua, một vụ cháy nổ nghiêm trọng xảy ra tại một kho vũ khí có thời LX của Nga làm 8 người chết. Điều đáng nói là 10 ngày trước cũng tại kho này đã xảy ra một vụ cháy khác làm 2 người bị thiệt mạng, và hàng ngàn dân thường phải sơ tán. TT Medvedev đã sa thải 4 tướng lĩnh và yêu cầu quân đội trong vòng 30 ngày phải ra được một kế hoạch ngăn chặn các tai nạn tương tự.

Tuy vậy, những vụ tai nạn tương tự như vậy không phải là điều xa lạ đối với những kho vũ khí cũ từ thời LX. Điều đặc biệt lần này chỉ là lại có đến 2 vụ nổ liên tiếp tại cùng 1 địa điểm, khiến cho giới chức buộc phải có hành động quyết liệt. Nguyên nhân là do LX trước kia có truyền thống lưu trữ vũ khí, đạn dược rất lâu trong kho, cho đến khi chúng không còn sử dụng được nữa. Trong khi đáng lẽ chỉ có thể giữ chúng trong một thời hạn nào đó, trước khi các hợp chất hóa học trở nên kém ổn định và nguy hiểm. Bên cạnh đó, công tác quản lý kho cũng thường không tốt. Ngoài ra, một số lớn các kho này lại nằm cạnh các khu dân cư. Trong thời LX, vị trí các kho này là bí mật quốc gia. Nhưng hiện nay thì hầu như mọi người đều biết chúng nằm ở đâu. Gần 20 trong số 70 kho đạn dược lớn nằm cạnh các khu dân cư. Quân đội Nga cho đến nay vẫn không muốn đóng cửa hay di dời các kho này.

Tất nhiên không phải tất cả các kho đạn dược của LX nay đều ở Nga. Năm ngoái, một vụ nổ tương tự xảy ra gần thành phố Kharkov, Ukraina. Trước đó nữa, vào 10/7/2008, một căn cứ cũ của LX ở Uzbekistan bốc cháy và nổ tung. Sức ép của nó làm vỡ các cửa kính cách đó 12km. Ngọn lửa cháy trong nhiều ngày liền, số thương vong lên đến hàng trăm người.

Đầu năm 2008, người dân sống gần một căn cứ không quân cách Saint Petersburg 250km được chứng kiến một màn bắn pháo bông bất đắc dĩ khi một vụ cháy đã thiêu rụi 500 tên lửa không đối không.

Bốn năm trước, tại bán đảo Kamchatka, một kho đạn của Hạm đội Thái Bình Dương nổ tung, khoảng 4000 thường dân phải được sơ tán. 5 năm trước, lại một kho nữa ở Ukraina chịu chung số phận.

12 năm trước, hàng ngàn tấn đạn dược tại một kho lớn ở Siberi bốc cháy và nổ. Hàng trăm tấn vật liệu nổ bị thổi bay vương vãi một khu vực lớn quanh đó. Trong nhiều năm sau đó, dân địa phương có thể thu nhặt một lượng lớn chất nổ để bán lại cho các băng nhóm tội phạm. Một năm sau vụ nổ, lại một vụ nổ khác ở Siberia, bắn văng đạn pháo đi xa đến 10km, giết chết 1 số dân địa phương.


Vụ tai nạn tồi tệ nhất xảy ra vào 1984, lần này là tại một kho vũ khí chính của Hạm đội phương bắc, phá hủy nhiều tên lửa đến mức cả hạm đội thiếu tên lửa và không thể ở trong tình trạng sẵn sàng chiến đấu trong 6 tháng.

24.11.09

Tàu ngầm mới của TQ ồn hơn của Nga cách đây hơn 30 năm



Đó là theo kết luận từ một báo cáo mới của Văn phòng tình báo hải quân Mỹ (ONI). Trong đó, lớp tàu ngầm mang tên lửa hạt nhân (SSBN) Jin mới của TQ ồn hơn lớp Delta III của Nga, vốn ra đời cách đây hơn 30 năm.

Báo cáo cho biết TQ hiện có 2 chiếc lớp Jin, một trong đó đặt tại đảo Hải nam thuộc hạm đội Nam hải cùng với 2 tàu ngầm hạt nhân tấn công (SSN) lớp 093 Shang. Chiếc Jin thứ 2 thuộc hạm đội Bắc hải cùng với 1 chiếc SSBN cũ lớp Xia và 4 chiếc SSN lớp Han. Báo cáo cũng xác nhận sự tồn tại của lớp 095, thế hệ SSN thứ 3 thay thế cho Shang. Dự kiến sẽ có 5 chiếc 095 vào 2015, nó được cho là sẽ ồn hơn lớp Akula I của LX 20 năm trước.

Theo báo cáo, loại tên lửa trang bị trên Jin là JL2, có tầm bắn 7400km. Nếu tàu ngầm bắn từ bên trong vùng duyên hải của TQ thì tên lửa sẽ rơi cách Seattle 800km. Alaska có thể trong tầm bắn nếu tàu ngầm ở phần cực bắc của phần lãnh hải TQ. Nhưng Hawaii sẽ nằm ngoài tầm trừ khi tàu ngầm phải tới gần NB và HQ. Do đó JL2 không được xem như loại vũ khí chiến lược chống lại Mỹ mà là Nga, Ấn độ và các căn cứ Mỹ ở Đông Á.

Bản báo cáo cũng cho biết TQ đã tăng gấp 3 số chuyến tuần tra của các tàu ngầm trong vài năm qua. Tuy vậy, con số này, chỉ khoảng 12 chuyến 1 năm so với một lực lượng tổng cộng 63 chiếc là không nhiều.

TQ sắp có chiến đấu cơ thế hệ thứ 5?

Gần đây, các quan chức cao cấp của TQ đã công khai tuyên bố rằng họ sẽ sớm sở hữu chiến đấu cơ thế hệ thứ 5, tương tự như F-22 hay F-35 của Mỹ. Theo đó, chuyến bay đầu tiên sẽ diễn ra trong vòng 1 năm tới, và trong vòng từ 8-10 năm tới, mẫu máy bay này (thường được gọi là J-XX) sẽ chính thức gia nhập lực lượng, với những tính năng tiêu biểu như tốc siêu hành trình (duy trì tốc độ siêu âm trong thời gian dài không cần sử dụng đốt hậu), tàng hình, công nghệ radar và điện tử tân tiến, cất cánh thẳng đứng. Trước đó, các đáng giá của giới tình báo Mỹ cho rằng TQ vẫn còn cách rất xa việc sở hữu công nghệ chiến đấu cơ thế hệ thứ 5.

Những tuyên bố trên đã gây khá nhiều tranh cãi trong giới quân sự thế giới gần đây. Một số hoài nghi cho rằng không thể trong một thời gian ngắn mà TQ có thể đạt được bước nhảy vọt như vậy. Một số khác cho rằng trước đây TQ ít khi công khai về các dự án của mình, thì nay chắc hẳn họ phải có gì đó trong tay mới mạnh miệng như vậy.

Những người hoài nghi nhìn lại dự án chiến đấu cơ gần đây nhất của TQ như J-10, JF-17 mà cho rằng trong hiện tại, TQ mới chỉ có thể copy một mẫu gần tương đương với 1 chiếc F-16 đời đầu thì không thể nào trong 10 năm tới có thể lại có thể 'đại nhảy vọt' lên thế hệ thứ 5 ngay được. Một trong những trở ngại lớn nhất là động cơ phản lực, một thành phần chủ chốt của mọi chiến đấu cơ. Cho tới nay, TQ vẫn phụ thuộc vào Nga để có các động cơ phản lực. VD như loại RD93 (dùng cho Mig29), cho tới nay TQ đã nhập hơn một ngàn chiếc. Bản copy của RD93 là WS13, được phát triển với sự trợ giúp của chính Nga. TQ cho biết WS13 đã gần như sẵn sàng, nhưng mới đây họ mới đặt hàng thêm khoảng 100 RD93 nữa.

Ngoài RD93, TQ cũng copy một loại động cơ nữa của Nga là AL31F, với tên gọi WS10A. Loại WS10A được dùng trên J-10 từ 2 năm trước, nhưng sau đó không quân không hài lòng với nó và TQ lại phải nhập thêm 100 AL31F nữa từ Nga. Câu hỏi đặt ra là cho tới nay TQ vẫn chưa thể copy thành công các mẫu động cơ của Nga, vốn đã chưa bằng công nghệ động cơ của phương tây, thì làm sao trong thời gian ngắn TQ có thể tự chế tạo một loại động cơ tương đương với lại dùng trên F-22.

Ngoài ra còn phải kể đến việc làm chủ công nghệ tàng hình, việc mà cho tới nay mới chỉ có Mỹ làm được. Nó không chỉ đơn thuần là kỹ thuật, mà còn 1 chút nghệ thuật trong đó, khi mà ta cần có một sự kết hợp hoàn hảo giữa hình dạng, cấu trúc, vật liệu, khí động học và hệ thống điều khiển. Các kỹ sư Nga từ các trung tâm thiết kế tên lửa phòng không Antey và Almaz từng xem xét cẩn thận các mảnh vỡ các chiếc F117 bị rơi ở Serbia, nhưng vẫn không thể tường tận được cơ chế chung của thế hệ máy bay tàng hình thứ nhất này.

Tuy vậy, theo lời một quan chức tình báo Mỹ và là chuyên gia phân tích về TQ thì cũng không hẳn là không có cơ sở để tin rằng TQ đã nắm được công nghệ ở một mức độ nào đó.

"Thông qua việc chuyển giao công nghệ hợp pháp, bán hợp pháp và cả phi pháp, tôi tin rằng TQ đã thu thập được hầu như mọi thông tin hiện có về cách chúng ta chế tạo cấu trúc và vật liệu cho máy bay tàng hình. Họ cũng tận dụng tối đa hệ thống bằng sáng chế mở của chúng ta, hệ thống trường đại học kỹ thuật mở của chúng ta, và cả cơ chế buộc các giáo sư tiến sĩ xuất bản thường xuyên các nghiên cứu của mình. Với những gì mà họ có được từ chúng ta (Mỹ), Nhật, HQ, Nga và châu Âu, họ đã có mọi dự liệu cần thiết. Hạn chế cuối cùng là ngân sách và khả năng của quy trình sản xuất và tích hợp, những điều mà chúng ta vẫn làm tốt hơn bất kì ai. Bởi vì chúng phản ánh văn hóa doanh nghiệp và kinh nghiệm mà không dễ gì có thể copy được".

"Cho tới nay, cuộc chạy đua vũ trang duy nhất mà TQ đang đối mặt là với Ấn độ, và họ đang thắng thế".

C-130 xếp hàng

Khoảng 40 chiếc C-130 và C-17 tham gia vào cuộc diễn tập không vận hôm 18.11 tại Nevada

23.11.09

4 trong 1

Sau 2 năm thử nghiệm, thủy quân lục chiến Mỹ sẽ bắt đầu sử dụng GATOR, loại radar đa năng mới có thể thay thế cho 4 hệ thống cũ trước đó. Sử dụng công nghệ radar quét điện tử chủ động (AESA), GATOR có thể cùng lúc đảm nhiệm việc phát hiện, theo dõi và tấn công máy bay, phát hiện tên lửa hành trình, phát hiện vị trí pháo binh đối phương và kiểm soát không lưu. Tầm hoạt động khoảng hơn 200km. Hệ thống nặng 4 tấn và được chở trên 1 chiếc Humvee cải tiến.

Windows và NSA

Cũng như đối với các hệ điều hành trước đó của Microsoft, Cục tình báo quốc gia Mỹ (NSA) cũng tham gia vào quá trình kiểm tra các đặc tính bảo mật của Windows 7. Việc hợp tác này đã có 1 quá trình lâu dài và không chỉ dừng ở mức tư vấn, đưa ra các khuyến nghị. NSA đã từng làm việc với không lực Mỹ và Microsoft để tạo ra một phiên bản đặc biệt của Windows XP với hơn 600 thay đổi nhằm tăng tính bảo mật của nó. Một số trong đó thật ra tương đối đơn giản, như bảo đảm rằng password của administrator phải luôn khác với của user, hoặc password sẽ tự động hết hạn sau 60 ngày. Với bản Windows 7, NSA cũng đang hợp tác để tạo ra một phiên bản đặc biệt tương tự, và sẽ được không quân sử dụng từ năm tới.

18.11.09

Sự tất yếu không mong đợi

Sớm hơn so với dự kiến, TQ đã vượt Hàn quốc để trở thành nước đóng tàu lớn nhất thế giới. Trước đây người ta cho rằng TQ chỉ làm được điều này sau từ 5-10 năm nữa. Trước đó nữa thì Nhật là nước giữ vị trí này, trước khi bị HQ vượt.


Hiện nay TQ đang có các hợp đồng tổng cộng 54.96 triệu CGT, so với 53.63 triệu của HQ. CGT là viết tắt của tổng trọng tải đã bù trừ. 'Đã bù trừ' nghĩa là có tính đến hệ số của độ phức tạp trong thiết kế của con tàu. Ví dụ như 1 tấn tải trọng của 1 con tàu chở hóa chất sẽ tương đương 4 tấn của 1 con tàu chở container thường. Do đó, nếu tính theo tải trọng thông thường thì khoảng cách giữa TQ và HQ còn xa hơn nữa do phần lớn tàu mà TQ đang đóng có thiết kế đơn giản.


Trong những năm vừa qua, TQ đã đầu tư rất nhiều vào ngành công nghiệp đóng tàu với tham vọng từ đó làm nền cho sức mạnh hải quân của mình. TQ đang đi theo con đường giống như của NB và HQ. Cả 2 nước Đông Á này đều là cường quốc hàng đầu về công nghiệp đóng tàu và đã chuyển thành công ưu thế đó sang lĩnh vực quân sự. Họ có khả năng đóng các chiến hạm ngang ngửa với của hải quân Mỹ, thậm chí còn có kích thước lớn hơn.


TQ vẫn đang chỉ ở giai đoạn đầu của quá trình này, tuy nhiên đang tiến rất nhanh. Có sự khác biệt rất lớn giữa tàu chiến và tàu dân sự, và ngay cả trong lĩnh vực đóng tàu dân sự, TQ vẫn chưa thể so được với NB hay HQ về công nghệ để có thể đóng được các loại tàu phức tạp như tàu chở hóa chất, khí hóa lỏng…Một tàu chở hàng thường có kích thước tương đương tàu sân bay lớp Nimitz của hải quân Mỹ có giá chỉ 130 triệu dollar, so với 4 tỷ của chiếc siêu hàng không mẫu hạm. Mức giá này thậm chí còn thấp hơn chi phí vận hành hàng năm của Nimitz.



TQ có thể chiếm được thị phần nhanh chóng một phần là vì các nhà đóng tàu HQ gặp hạn chế về diện tích đất để mở rộng sản xuất. Do đó họ đang tập trung vào việc phát triển công nghệ.


17.11.09

Thường trực vs. Dự bị

Theo logic thông thường, rõ ràng đa số sẽ cho rằng các lực lượng thường trực luôn có chất lượng tốt hơn các lực lượng dự bị. Tuy nhiên, điều tưởng như hiển nhiên này không phải lúc nào cũng đúng.

Trong cuộc thi giữa các đội quân y (mỗi đội gồm 2 lính quân y) trong của lục quân Mỹ, người chiến thắng lại là 2 lính dự bị, trong đó 1 người đang là lính cứu hỏa, người kia là kỹ thuật viên X-quang của 1 phòng cấp cứu. Nguyên nhân là do những người này có nhiều kinh nghiệm trong công việc dân sự của mình. Bản thân những người này đều là lính thường trực trước kia, sau khi hết thời hạn phục vụ sẽ trở thành lính dự bị. Do đó nói chung họ có nhiều thâm niên hơn cả trong quân sự và dân sự. Những người này cũng thường có được những kỹ thuật, thiết bị mới trong ngành cấp cứu dân sự mà phía quân sự chưa cập nhật được.

Tương tự, một đội bay F-16 từ Phi đoàn không quân vệ binh quốc gia 169 (lực lượng dự bị của không quân thường trực) đã giành chiến thắng trong cuộc thi Falcon Air Meet 2009. Đây là một cuộc thi quốc tế giữa các nước sử dụng F-16. Năm ngoái, trong cuộc tranh tài "Buff Smoke" giữa các đội bay B-52, một lần nữa các phi công dự bị lại chiến thắng. Những kết quả tương tự cũng thường xuyên xảy ra tại các tranh tài khác.

Những phi công dự bị trên đều từng thuộc lực lượng thường trực, nhiều người có hơn 20 năm thâm niên trước khi rời quân ngũ và làm phi công dân sự. Tuy nhiên họ vẫn tham gia lực lượng dự bị để được tiếp tục tận hưởng những cảm giác khi bay máy bay quân sự. Những người này có nhiều kinh nghiệm, sự từng trải và chín chắn hơn so với các phi công trẻ của lực lượng thường trực.

Pavehawk II+

Không quân Mỹ vừa thử nghiệm thành công thế hệ mới của bom thông minh điều khiển bằng laser Pavehawk II+. Thế hệ hiện nay Pavehawk II có tầm hoạt động 14km và bán kính chính xác dưới nửa mét. Các thông số của thế hệ mới vẫn chưa được công bố. So với bom thông minh điều khiển bằng vệ tinh (GPS), bom laser có nhược điểm là tầm hoạt động ngắn, bị ảnh hưởng bởi điều kiện môi trường bên ngoài…tuy nhiên nó lại có ưu điểm về độ chính xác rất cao.

9.11.09

Tiến thoái lưỡng nan

Các quan chức quốc phòng Nga vừa thông báo rằng nguyên nhân thất bại của vụ thử tên Bulava tháng 7 vừa rồi nằm ở hệ thống chỉnh hướng của tầng tên lửa thứ 1, lỗi này đã được khắc phục và một cuộc bắn thử nữa sẽ diễn ra vào cuối tháng này. Cho tới nay, tổng cộng đã có 11 lần bắn thử, trong đó chỉ có 1 lần thành công tuyệt đối, và tới 6 lần thất bại hoàn toàn, bao gồm lần gần đây nhất. Đây thật sự là một sự thất vọng lớn, khi mà chương trình Bulava chiếm tới 40% ngân sách quốc phòng dành cho mua sắm mới.


Những thất bại liên tiếp khiến cho càng có nhiều áp lực yêu cầu tiếp tục sử dụng lại tên lửa R-29RM Sineva, vốn đang được gắn trên các tàu ngầm hạt nhân lớp Delta. Tuy nhiên, bộ quốc phòng Nga vẫn quyết tâm theo đuổi dự án Bulava và ra hạn chót vào cuối năm nay để mọi vấn đề kỹ thuật được giải quyết. Nếu không, rất có thể dự án sẽ buộc phải dừng lại.


Một trong những lí do khiến Nga vẫn tiếp tục dự án là vì họ muốn có 1 tên lửa liên lục địa dùng nhiên liệu rắn trang bị cho các tàu ngầm lớp Borei mới của mình. Sineva vẫn sử dụng nhiên liệu lỏng, vốn không ổn định và đáng tin cậy như nhiên liệu rắn.


Một vấn đề nữa là loại tàu ngầm mới lớp Borei được thiết kế để mang tên lửa Bulava, với chiều dài 12.1m và đường kính 2m. Trong khi đó, Sineva có kích thước tương ứng là 14.8m và 1.8m. Việc thiết kế lại các ống phóng sẽ rất tốn kém. Hiện giờ đã có 1 chiếc thuộc lớp Borei được đưa vào vận hành và 2 chiếc đang trong quá trình chế tạo.


Thật sự thì Nga cũng từng có 1 loại tên lửa liên lục địa trên tàu ngầm dùng nhiên liệu rắn. Tuy nhiên loại R-39 này quá lớn, dài 16m, đường kính 2.4m, chỉ có thể được trang bị trên tàu ngầm loại Typhoon, loại tàu ngầm lớn nhất thế giới, nhưng đã bị về hưu sớm do chi phí vận hành quá cao.


Tuy vậy, vẫn có một giải pháp đơn giản hơn cho vấn đề, đó là cứ tuyên bố dự án đã 'thành công' và bắt đầu trang bị cho tàu ngầm, hy vọng rằng một số trong số 16 tên lửa (trên mỗi tàu) sẽ hoạt động tốt. Đồng thời trong thời gian sau đó, tiếp tục âm thầm hoàn thiện nó để tăng tỷ lệ đó lên. Tất cả những gì cần thiết là mong cho chiến tranh hạt nhân đừng nổ ra trong thời gian đó!