13.5.09

Phi đoàn 1 máy bay


Không quân Mỹ đang thực hiện một đợt nâng cấp lớn cho những chiếc B-2 của mình. Chiếc đầu tiên vừa mới được hoàn thành và bàn giao lại. Đợt nâng cấp này gồm một radar quét điện tử chủ động (AESA) mới và nâng cấp đường truyền vệ tinh.

AESA là công nghệ radar hiện đại nhất hiện nay, nó gồm hàng ngàn radar nhỏ hoạt động độc lập với nhau. Radar trên B-2 đảm nhận rất nhiều nhiệm vụ khác nhau, gồm bám địa hình, cảnh báo trên không, xác định điều kiện thời tiết, nhưng quan trọng nhất là phát hiện và theo dõi các mục tiêu trên mặt đất. Do đặc tính như trên của AESA, B-2 có thể phát hiện và theo dõi cùng lúc nhiều mục tiêu cùng 1 lúc với độ chính xác cao.

B-2, ban đầu được thiết kế với nhiệm vụ xâm nhập lãnh thổ Liên Xô, truy tìm và tiêu diệt các giàn phóng tên lửa liên lục địa di động, sau này được chuyển sang vai trò mang vũ khí thông thường. B-2 có thể mang theo 80 quả bom thông minh JDAM loại 250kg. Do dẫn đường bằng vệ tinh nên chúng có khả năng tấn công nhiều mục tiêu độc lập cùng lúc. Trên thực tế, với 80 JDAM, 1 chiếc B-2 có thể tấn công 80 mục tiêu khác nhau. Như trong đoạn clip dưới đây, thực hiện 2003, một chiếc B-2, chỉ với 1 lần bay qua, tấn công 80 vị trí khác nhau của 1 sân bay quân sự giả lập, gồm nhiều loại mục tiêu khác nhau, như đài chỉ huy, kho xăng, nhà chứa máy bay, hệ thống phòng không, đường băng, một khẩu độ Scud…Các mục tiêu đều bị đánh trúng với độ chính xác cao, thậm chí là bị trúng từ nhiều góc độ khác nhau.


Nay, với đợt nâng cấp này, B-2 có thể tự mình tìm kiếm các mục tiêu đó và tấn công chúng cùng lúc. Trước kia, B-2 cũng có radar để tìm mục tiêu trên mặt đất, nhưng không có được độ chính xác và khả năng theo dõi cùng lúc nhiều mục tiêu như của AESA.

Và nếu theo JDAM bằng LJDAM thì B-2 có thể tấn công 80 mục tiêu bất kể đó là mục tiêu di động hay cố định. Ngoài ra, có thể thay bằng bom SFW CBU-105 nếu phải tấn công một đội hình cơ giới lớn. CBU-105 nặng nửa tấn, điều khiển bằng GPS và có 10 quả bom con. Mỗi quả sẽ dùng dù để giảm tốc độ sau khi được thả ra từ bom mẹ. Mỗi quả bom con sau đó lại bung ra thành 4 đầu đạn, mỗi cái trang bị cảm biến hồng ngoại riêng và dùng một đầu nổ định hướng để xuyên thủng lớp giáp trên nóc xe tăng, là một trong những phần có lớp giáp mỏng nhất. Nếu không phát hiện được xe tăng, nó sẽ tấn công bất cứ phương tiên cơ giới nào trong bán kính 100m. Nếu vẫn không có, nó sẽ tự hủy trên mặt đất. Một B-2 có thể mang theo 20 SFW, mỗi SFW có thể tấn công 40 mục tiêu di động khác nhau. Người ta gọi B-2 khi đó là sát thủ của các sư đoàn thiết giáp.

Ngoài ra, đường truyền vệ tinh mới cho phép B-2 nhanh chóng chia sẻ thông tin về vị trí mục tiêu với nhiều phương tiện khác, bao gồm cả UAV.

Với tính năng tàng hình của mình, cộng với khả năng tác chiến độc lập, tấn công nhiều mục tiêu cùng lúc với độ chính xác cao, một chiếc B-2 có thể hoàn thành nhiệm vụ mà thông thường phải cần cả một phi đoàn.

No comments: