8.12.08

Thỏa thuận về UAV


Lục quân và Không lực Mỹ vừa đồng ý sửa đổi một thỏa thuận từ cách đây hơn nửa thế kỷ liên quan tới việc giới hạn chủng loại máy bay mà lục quân có thể sử dụng. Sau khi tách ra khỏi lục quân và trở thành một quân chủng độc lập năm 1947, không lực Mỹ đã tìm cách kiểm soát tất cả các loại máy bay. Hải quân và thủ quân lục chiến tìm được cách để giữ quyền kiểm soát. Lục quân thì không may mắn đến thế. Họ chỉ được kiểm soát trực thăng và một số ít máy bay cách bằng loại nhỏ và không có vũ trang. Nhưng thỏa thuận mới cho phép lục quân mở rộng quyền kiểm soát của mình sang máy bay cánh bằng có trang bị vũ trang, nhưng không chở người, kể cả phi công.

Ta đang nói tới UAV, nhất là UAV cỡ lớn, cụ thể là Predator và các hậu duệ của nó là Reaper và Sky Warrior. UAV đã làm thay đổi sâu sắc bộ mặt chiến tranh. Lục quân Mỹ hiện đang xây dựng một đội UAV hơn 1000 chiếc. Không lực không ủng hộ việc này, nhưng lục quân đã thành công trong việc giữ lại quyền kiểm soát với các máy bay vũ trang của mình.

MQ-1 Predator nặng 1 tấn, dài 9m và sải cánh 16m. Nó có 2 điểm treo vũ khí, mỗi cái có thể mang 1 tên lửa Hellfire hoặc tên lửa không đối không Stinger. Tốc độ tối đa 215 km/h. Độ cao tối đa khoảng gần 10km. Mỗi phi vụ kéo dài khoảng 12-20h. Predator được thiết kế với nhiệm vụ chính là trinh sát, do thám mặc dù nó cũng có khả năng mang vũ khí.

MQ-9 Reaper hay Predator B nặng 4.7 tấn, dài 12m, sải cánh 22m, 6 điểm treo, có thể mang 500 kg vũ khí, bao gồm cả tên lửa đối không AMRAAM, tên lửa đối đất Hellfire, Maverick, hay bom thông minh (laser hay gps). Tốc độ tối đa 400 km/h. Thời gian hoạt động 15h. Reaper được thiết kế như một máy bay tấn công thực thụ, thay thế cho F-16 hay A-10 trong một số loại nhiệm vụ.

MQ-1C Sky Warrior là sự thay thế cho Predator, nặng 1.5 tấn, có thể tải 400kg. Thời gian hoạt động là 36 tiếng, vận tốc tối đa 270 km/h. Dài 9m, sải cánh 19m. Sky Warrior có thể cất và hạ cánh hoàn toàn tự động, có thể mang 4 tên lửa Hellfire. Dự kiến sẽ có tất cả 500 Sky Warrior được sản xuất.

Hai quân chủng có cách sử dụng UAV khá khác nhau. Với lục quân thì UAV là một công cụ của các chỉ huy chiến trường. VD mỗi sư đoàn sẽ có một phi đoàn Sky Warrior kèm theo, mỗi trung đoàn sẽ có từ 2 đến 4 UAV.

Không quân sử dụng Predator hay Warrior như một vũ khí chiền lược, dưới sự chỉ huy của những sĩ quan cao cấp nhất.

Tất nhiên ở đây chỉ nói tới các UAV cỡ lớn. Đa phần trong số hàng ngàn UAV được sử dụng ở Iraq và Afghanistan là cỡ trung bình và nhỏ, thậm chí là micro-uav như Shadow hay Raven. Những loại này do lục quân nắm giữ và cũng được đưa trực tiếp dưới quyền chỉ huy của các chỉ huy chiến trường.

UAV giúp lục quân có nhiều lựa chọn hơn về hỏa lực chính xác. Sky Warrior có thể mang tên lửa Hellfire và bom thông minh Viper Strike. Hellfire chứa khoảng 5kg thuốc nổ, Viper strike là 1kg. Excalibur, loại đạn pháo đầu tiên điều khiển bằng GPS chứa 10kg, pháo phản lực MLRS chứa 75kg. Lục quân Mỹ cũng đang bàn về việc phát triển một loại JDAM mini, nặng khoảng 50kg, với khoảng 25kg thuốc nổ. Tất cả số vũ khí chính xác này khiến cho lục quân Mỹ ít phụ thuộc vào không quân hơn cho nhiệm vụ hỗ trợ hỏa lực.

No comments: